CUỘC CHIẾN BIÊN GIỚI PHÍA BẮC 37 NĂM VỀ TRƯỚC
Chiến tranh biên giới phía Bắc đã qua
đúng 37 năm nhưng vẫn còn nhiều “khoảng lặng” làm day dứt những người đang sống
cũng như những người đã trải qua cuộc chiến. Những khoảng lặng đấy là điều hết
sức đáng buồn và day dứt. Hàng vạn đồng bào, chiến sĩ anh dũng hy sinh và bây
giờ rất nhiều hài cốt của họ vẫn đang nằm đâu đó trong những cánh rừng, trên
núi cao, bờ sông, bờ suối nơi biên cương. Đặc biệt, tại Vị Xuyên (tỉnh Hà
Giang) nơi có hàng ngàn cán bộ, chiến sĩ hy sinh trong những năm từ 1984-1988,
đang nằm tại những hang đá, điểm cao trong rừng mà chưa có cách gì để quy tập
hài cốt về các nghĩa trang. Đảng, nhà nước đã cho xây dựng và nâng cấp
Nghĩa trang Liệt sĩ Vị Xuyên thành nghĩa trang quốc gia. Tuy nhiên, nghĩa trang
vẫn còn nhỏ bé, chưa thể hiện được tầm vóc, hy vọng sẽ được đầu tư để khang
trang hơn. Cuộc chiến tranh này là một chương trong lịch sử dân tộc. Lịch sử vốn
dĩ rất công bằng, không ai có thể bóp méo được. Vì vậy, chúng ta phải trả lại sự
công bằng vốn có của nó.
Chúng ta cần đánh giá, nhìn nhận cuộc
chiến này một cách khách quan, đầy đủ. Lịch sử không tô vẽ nhưng cũng không được
xóa nhòa, chỉ cần nói đúng, nói đủ. Chúng ta không ghi lại làm sao con cháu sau
này hiểu rõ? Tại sao không tuyên truyền một cách mạnh mẽ, đầy đủ hơn cho xứng tầm
với một cuộc chiến tranh chính nghĩa bảo vệ biên giới phía Bắc? Sự hy sinh của
các chiến sĩ, nhân dân, dù ở thời đại nào cũng đều đáng trân trọng, miễn sao sự
hy sinh đó là vì Tổ quốc.
Đã đến lúc chúng ta nên nói rõ, đầy đủ
về sự hy sinh của các liệt sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến này. Đừng để những
người lính trải qua cuộc chiến đã 37 năm phải dằn vặt bởi một cuộc chiến tranh
chính nghĩa bảo vệ Tổ quốc như thế. Chúng ta phải đưa sự kiện này vào sách giáo
khoa và phải làm một cách nghiêm túc, đầy đủ. Lịch sử cần được ghi lại và chúng
ta không ai được phép lãng quên.